Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

Theo dõi vợ ngoại tình, người chồng bàng hoàng rơi nước mắt

tam su tham kin cho biết Vợ chồng tôi kết hôn được 2 năm. Có một con gái mới gần 1 tuổi. Vợ tôi công tác trong công ty bảo hiểm, còn tôi làm trong công ty chuyên về kế toán, kiểm toán.
Chúng tôi yêu nhau suốt 4 năm đại học mới tiến tới hôn nhân. Đời sống vợ chồng tôi nói chung tốt đẹp, chẳng mấy khi xảy ra xích mích gì, bởi chúng tôi khá hợp nhau, cả về suy nghĩ, quan điểm sống. Kinh tế cũng không phải lo lắng gì nên cuộc sống của chúng tôi khá dễ chịu.
Vì đặc thù công việc nên vợ tôi thường xuyên phải đi gặp gỡ khách hàng, cũng hay phải đi công tác xa nhà. Nhưng tôi đặc biệt tin tưởng vào vợ mình. Bởi lẽ vợ tôi là người rất ý tứ, đảm đang, luôn biết điều gì đúng, điều gì cần tránh để không ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng.
ngoai tinh 1
Ảnh minh họa
Thế nhưng độ 2 tháng trở lại đây, tôi bỗng thấy vợ mình có những biểu hiện khá bất thường. Cô ấy thường xuyên về muộn vào mỗi chiều thứ 6. Mà dạo này, tôi thấy tâm trạng vợ thất thường lắm. Khi vui, khi lại buồn. Có lúc thấy cô ấy ríu rít, có lúc lại trầm ngâm như đang suy nghĩ việc gì đấy.
Mới đầu tôi cũng chẳng để ý lắm, nhưng thấy tuần nào cô ấy cũng lặp đi lặp lại việc về muộn. Tôi sinh nghi. Tôi hỏi, cô ấy chỉ trả lời qua loa là đang có dự án ở công ty cần giải quyết. Nhìn lại vợ mình, gái một con trông mòn con mắt. Tôi càng thêm nghi ngờ. Chẳng nhẽ vợ tôi có nhân tình sao , nghĩ đến đấy tôi bỗng cảm thấy lo lắng, bồn chồn vô cùng. Tôi quyết tâm phải làm rõ chuyện này.
Vậy là chiều thứ 6 tuần đó, tôi xin về sớm, đến trước công ty vợ chờ cô ấy. Tôi ngồi ở quán trà đá góc phố để tránh việc vợ phát hiện ra tôi....
Tan giờ, tôi thấy cô ấy tay xách nách mang rất nhiều đồ lỉnh kỉnh, vợ tôi lên xe phóng đi. Tôi vội vàng bám theo. Vợ chạy xe theo hướng ngoại thành, tôi lo lắng chẳng biết vợ đang đi đâu.
Khi cô ấy dừng xe, tôi bàng hoàng khi thấy nơi cô ấy đến là làng trẻ em SOS. Tôi chờ vợ vào hẳn rồi gửi xe vào theo. Đập vào mắt tôi là cảnh hơn chục đứa trẻ đang vây quanh vợ. Cô ấy cười với đứa này, bế đứa kia. Lôi từ trong đống túi ra những gói kẹo, bim bim, đồ ăn chia cho lũ trẻ. Trong khi lũ trẻ hò reo vui vẻ thì cô ấy nói chuyện với một số người phụ nữ khác, có lẽ là người chịu trách nhiệm chăm nuôi đám trẻ.
Tôi chết trân nhìn những việc làm của vợ. Cảm giác xúc động muốn rơi nước mắt. Hóa ra, vợ tôi âm thầm làm việc này mấy tháng nay mà giấu không cho chồng biết.
Chợt nhớ lại nhiều tháng trước, có lần vợ tôi nói đang có dự án bảo trợ gì đó cho trẻ mồ côi, nhưng tôi mải công việc, bận rộn nên cũng không nhớ đến.
Tôi chạy xe về trước. Trong lòng dâng lên rất nhiều cảm xúc, nhưng thấy vui và thật sự thấy vợ mình quá nhân ái và tuyệt vời. Vậy mà tôi lại nghi ngờ vợ, tôi thật có lỗi. Tôi đang định hôm nay vợ về, sẽ ngỏ ý được cùng cô ấy, hàng tuần đến thăm lũ trẻ trong đó, chắc vợ tôi sẽ bất ngờ và vui lắm.
Xem thêm toc tien                                                   

Bi kịch chồng cưới vợ chỉ để trả thù

tam su tham kin cho biết Nhân là bạn thời trung học và là chồng hiện tại của Mai. Thời trung học, Nhân "một lòng một dạ" theo đuổi Mai, khi đó thành tích học tập của Mai rất tốt. Dù Mai được nhiều chàng theo đuổi và xung quanh bạn bè đều "có đôi có cặp", nhưng cô chỉ chú tâm vào việc học.
Đến năm lớp 12, Mai quen một nam sinh tên Tuấn, Tuấn ngoài việc học còn làm cho ban phát thanh viên của trường, Tuấn không những cao ráo mà còn đẹp trai, giọng nói ấm áp và truyền cảm, Mai cảm thấy rung động mỗi khi gặp Tuấn.

Bởi cùng dẫn chương trình và làm phát thanh viên cho nhà trường, dần dần tình cảm của Tuấn và Mai nảy nở, họ chính thức ở bên nhau. Khi vào đại học, mỗi người ở mỗi nơi nên cả hai quyết định chia tay.

Học đại học, Mai quen một chàng trai khác tên Hòa. Hòa rất đẹp trai, hai người đáng lẽ sẽ có tình yêu đẹp nhưng Mai đã phát hiện Hòa "bắt cá hai tay", vì thế tình yêu của họ rạn nứt và đi đến kết cục chia tay.

Đến năm 3 đại học, khi tham gia hoạt động bên đoàn, Mai quen một chàng trai khác tên Chiến, hai người rất nhanh tiến tới tình yêu, Mai tin chắc tình yêu của cả hai sẽ "đơm hoa kết trái", Mai và Chiến đều hứa hẹn sau tốt nghiệp sẽ tìm việc trong cùng một thành phố.
a
Ảnh minh họa
Sau khi tốt nghiệp, căng thẳng trong quá trình tìm việc đã khiến mâu thuẫn nhỏ của cả hai đẩy lên đỉnh điểm, Mai và Chiến nhận ra họ không còn chung mục tiêu và lý tưởng sống, thế là họ chia tay, thậm chí Mai đã vì Chiến mà bỏ cái thai trong bụng.

Đường tình duyên lận đận khiến Mai không còn thiết tha tình yêu, cô bỏ mặc mọi chuyện cho số phận. Những mối tình dở dang của Mai, Nhân đều chứng kiến toàn bộ, anh vẫn luôn chờ đợi Mai ngoảnh lại dù chỉ một lần, Nhân bảo dù chuyện gì xảy ra, Nhân sẽ luôn chờ đợi tình yêu của Mai, chỉ cần Mai ngoảnh lại, cô sẽ luôn nhìn thấy anh. Nghe những lời nặng tình mà Nhân dành cho mình, Mai thật sự cảm động.

Nửa năm sau đó, Mai chấp nhận tình cảm của Nhân. Cả hai quyết định tiến đến hôn nhân không lâu sau đó. Ngày kết hôn, Nhân nước mắt giàn dụa nhìn Mai thề thốt: "Vợ ơi, cảm ơn em đã cho anh một cơ hội, anh nhất định sẽ đối xử với em thật tốt". Mai cảm động đến nỗi không thốt nên lời, trong lòng cô thầm hứa sẽ làm một người vợ thật tốt. Mai tin rằng, cuộc sống sau kết hôn của họ sẽ rất hạnh phúc, nhưng hiện tại, Mai biết cô đã sai lầm thật rồi.

Sau 5 năm kết hôn, khi con mới được 4 tuổi thì Nhân đã phản bội Mai khi anh lần lượt ngoại tình với cả 3 người phụ nữ. Hai lần phản bội trước đó, Nhân đã thề thốt sẽ không bao giờ tái phạm, nhưng đến lần thứ 3 thì Mai không chịu đựng được nữa, cô đề nghị ly hôn.

Đáp lại đề nghị của Mai, Nhân lạnh nhạt trả lời: "Ly hôn? Cô có tư cách để nói đến chuyện ly hôn sao? Tôi theo đuổi cô nhiều năm như vậy, nhưng đổi lại là gì? Cô luôn làm ngơ tình cảm của tôi. Cô qua lại với 3 thằng đàn ông khác rồi sau đó mới chọn tôi, cô còn vì người ta mà phá thai, cô tưởng tôi không biết à? Tôi là thằng đàn ông không khác gì cái lốp xe dự phòng của cô. Thời điểm đó, tôi rất yêu cô cho nên mới chấp nhận quá khứ dơ bẩn của cô. Nhưng cô có cảm thấy bất công với tôi không? Cô là tình đầu của tôi, nhưng cô thì sao? Trải qua 3 lần yêu dang dở, phá thai, cô là loại đàn bà ăn chơi trác táng trước khi cưới, cô nhơ nhớp như vậy mà còn dám lên mặt cấm tôi qua lại với người phụ nữ khác à?".

Lúc này, Mai mới thấy rõ bộ mặt giả tạo của Nhân, cô khóc nức nở: "Em xin anh đó, chúng ta hãy ly hôn đi, là em có lỗi với anh, chúng ta hãy giải thoát cho nhau được không anh?"

Mai đau khổ cùng cực và cảm thấy vô cùng bi kịch, cô không ngờ sau bao năm vợ chồng, Nhân lại nghĩ về cô là loại đàn bà tồi tệ như vậy, chính vì căm ghét quá khứ của Mai, cho nên Nhân mới xem chuyện ngoại tình là lẽ đương nhiên.

Nhân không chấp nhận ly hôn, không muốn nói chuyện với Mai, càng không có dấu hiệu sẽ chấm dứt qua lại với những người phụ nữ khác. Mai đang hứng chịu sự đau khổ và giày vò của Nhân, Nhân đang trả thù cô theo cách hèn hạ nhất.

Mai nghĩ về những mối tình dang dở, nghĩ về cuộc hôn nhân thất bại, nếu không nghĩ đến con, có lẽ Mai đã chọn cái chết như cách giải thoát khỏi sự trừng phạt tàn nhẫn của Nhân.
Xem thêm toc tien                                                   

Nuốt nước mắt bảo lãnh chồng đi đánh ghen vì người đàn bà khác

tam su tham kin cho biết Đêm muộn, đợi mãi không thấy chồng về, gọi điện thoại chẳng có ai nghe máy, chị thấp thỏm không yên. Đang lúc sốt ruột thì tiếng chuông vang lên giữa đêm khuya khiến chị giật thót mình. Là một số lạ gọi đến.

“Alo, chị có phải người nhà của anh Nguyễn Văn K. không? Mời chị tới đồn Công an phường để làm việc với chúng tôi. Chồng chị là thủ phạm của một vụ đánh người gây thương tích nghiêm trọng…”, tiếng nói lạnh lùng, nghiêm khắc từ đầu dây bên kia vọng lại khiến tai chị như ù đi. Phản ứng đầu tiên của chị là giật thót tự hỏi, liệu có phải các đồng chí công an nhầm lẫn. Nhưng tên anh rành rành ra đấy, còn số điện thoại của chị nữa, nếu không phải họ lấy từ anh thì lấy từ ai?
n
Ảnh minh họa
Chị tất tả gọi bà ngoại tới trông chừng con gái giúp, thay vội bộ quần áo, 1 mình lao tới đồn công an. Tới nơi, chị thấy chồng mình đang ngồi thẫn thờ, bơ phờ, vài vết thương ở da thịt còn đang rớm máu, trên cổ tay là đôi còng số 8 lạnh ngắt đến rợn người. Quả nhiên anh vừa đánh lộn. Bên cạnh anh là một cô gái trẻ, khá xinh đẹp, bộ dạng cũng không được chỉn chu cho lắm, sự mệt mỏi, lo lắng còn hiện rõ trên nét mặt.

Chị bần thần ngồi xuống cạnh anh. Đồng chí công an nói chồng chị không phối hợp điều tra, chỉ nói đánh người do mâu thuẫn cá nhân nhưng khi được hỏi là mâu thuẫn gì, có quan hệ gì với người bị thương thì nhất quyết không nói. Vì thế các đồng chí ấy gọi chị đến, với tư cách là người thân của anh để phối hợp điều tra thêm. Chị được xem ảnh của người bị đánh, giờ đang nằm trong bệnh viện, thì chị không hề quen. Cô gái bên cạnh chị cũng lắc đầu không biết.

“Anh nên nhớ, thành khẩn bao giờ cũng được hưởng sự khoan hồng của pháp luật. Mâu thuẫn cá nhân đến mức nào mà anh đánh người khác gãy tay, đẩy ngã họ đến mức có nguy cơ chấn thương sọ não?”, theo từng lời đồng chí công an nói ra, chị run rẩy sợ hãi. Chồng chị, từ bao giờ lại bạo lực và độc ác đến thế này?
“Tôi nói! Tôi nói!”, đúng lúc đó cô gái bên cạnh bỗng lên tiếng. Chồng chị, bất ngờ thay, lại cầm chặt tay cô nàng, lắc đầu tỏ ý đừng nói. Chị sững người, không nghĩ tới họ lại thân thiết đến mức như thế. Quan trọng là chị không hề biết cô ta là ai. Để rồi những lời cô ta nói ra sau đó càng khiến chị ngỡ ngàng và đau xót hơn bao giờ hết.

Hóa ra cô ta là bồ của anh, từ 1 năm trước. Họ yêu nhau thắm thiết, cuồng nhiệt, nhưng không may anh đã có vợ con đề huề. Đến vừa rồi, cô nàng không thể đợi anh thêm nữa khi tuổi xuân cứ vùn vụt trôi đi, cô ta đành phải cắn răng nói lời chia tay với anh để tìm người mới. Và trận đòn hôm nay anh giáng xuống người đàn ông kia là một trận đánh ghen điên cuồng. Sự thật, hóa ra là thế. Chị hết nhìn chồng, lại nhìn cô nàng kia, thẫn thờ không nói nổi nên lời. Đến các đồng chí công an, có lẽ cũng không ngờ chân tướng sự việc lại như vậy, đều nhìn về phía chị với ánh mắt thương cảm. Lúc chị thất thểu bước ra từ đồn công an, anh không nhìn cũng không nói với chị lời nào. Chị ra về, còn anh tiếp tục bị tạm giam để chờ ngày xét xử.

Đêm ấy trở về nhà, chị mất ngủ. Nỗi đau bị phản bội là sự thật. Và có lẽ anh đã yêu cô gái đó rất nhiều, mới có thể tức giận đánh mất lí trí như vậy. Đến tận khi nãy, anh vẫn không muốn nói ra tất cả, chẳng phải để bảo vệ danh dự cho cô ta sao? Nhưng dẫu sao, hiện tại này chị cũng là vợ anh, không phải ư? Bây giờ anh xảy ra chuyện, chẳng lẽ chị để mặc anh? Thôi thì dẫu có gì cũng đợi chuyện của anh được giải quyết xong sẽ nói tiếp. Chị quyết định như vậy, vì con, vì tình nghĩa mấy năm vợ chồng đã có với nhau.

Ngay hôm sau chị bắt đầu tìm mọi cách chạy vạy để bảo lãnh anh tại ngoại. Chị tìm đến bệnh viện thăm người đàn ông vô tội kia, đến gia đình anh ta cầu xin họ rút đơn khởi kiện. Một lần họ không chịu, chị tới 2, 3 lần, thậm chí là quỳ xuống mong họ thương tình. Chị chấp nhận chi trả toàn bộ viện phí và bồi thường theo như họ yêu cầu. Chị lại tìm đến những mối quan hệ để anh ở trong nhà tạm giam đỡ phải chịu khổ, để bảo lãnh anh ra ngoài càng sớm càng tốt, để anh bị xử với mức án nhẹ nhất.

Có chục ngày trời mà chị gầy rộc đi trông thấy. Sau khi biết chuyện, ai cũng khen ngợi chị hết lời, nói chị là người phụ nữ có tâm, có tình có nghĩa, rồi anh may phước mới cưới được chị. Nhưng chị không thấy vui chút nào. Có ai biết, trong lòng chị khó chịu và đau đớn đến nhường nào. Vắt kiệt sức lực và tiền bạc để chạy vạy lo cho chồng khi anh bị tạm giam vì đánh ghen bồ có người mới, còn có người đàn bà nào đáng thương hơn chị?
Xem thêm toc tien